Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

Tản mạn 1

Dẫu biết rằng hơn nửa đời đi trong vô vọng;
Mải xếp hàng đi như kẻ mộng du...
Tin mầu hồng nơi chân trời đen tối;
Ta đang mơ, đang tỉnh, hay đang say?
 Bởi vì đâu nên nông lỗi này?
Vô càm, lạnh lùng trước vấn nạn, nhiễu nhương.

Tản mạn 2

Thân làm tướng mấy ai biết nhục, vinh?
Đất nước lâm nguy tỏ rõ mặt gian, hùng.
Còn tại chức không mở lời đại nghĩa;
ai bịt miệng, ai đã trói tay?
Phải đâu tiền tài, bùa ngải hay tại vị?
Để về xó nhà mới buông xõa mấy câu.
Trẻ chẳng sông pha về già khua mõ
Phỏng ích gì cho tổ quốc đơm hoa.
---------------------------------------
Đâu mất rồi hỡi cánh hạc mùa xuân;
Cho ta vùng vẫy giữa biển trời đất mẹ.
Đâu mất rồi những ngọn sóng bình yên;
Để ta trải lòng giữa biển trời vô tận.






Tản mạn 3

Đừng nghĩ rằng chút danh lợi sẽ để lại cho con cháu đời sau;
Nếu tất cả nghĩ vậy sẽ biến dân tộc bạn thành dân tộc nô lệ;
Khi đó tài sản đến mấy, đừng mong chút bình yên.
Vậy nên!
Nếu phải cầm súng cần biết ai bạn, ai thù.
Bằng không sẽ chôn vùi mọi tương lai, lụi tàn một dân tộc.
Đừng để khi tỉnh  lại sẽ chẳng còn gì... quá muộn rồi.





Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

Tản mạn

Sự khôn ngoan, láu cá chỉ có thể mang lại một số lợi ích cá nhân;
nhưng sẽ là thảm họa của lợi ích cộng đồng.